Tô Nguyệt Hòa liếc anh ta: “Nếu không phải anh thì đêm hôm khuya khoắt thế này, anh trốn ở đây làm gì?”
“Tôi không có trốn, trời lạnh quá, tôi không biết đi đâu.”
Triệu Thanh Hà nghi ngờ nói: “Mày đã về thành phố rồi, nếu không làm chuyện xấu thì mắc gì đêm hôm lại chạy đến thôn của bọn tao hả? Còn chui vào trong đống rơm trốn nữa!”
Lúc nãy mặt của Bạch Kiến Quốc còn đỏ bừng, hiện tại đã trắng bệch, anh ta tiếp tục cãi lại: “Hôm nay tôi đi cùng với mẹ và em gái đến xin lỗi Tô Nguyệt Hòa? Sau đó không tìm được cô ta, mẹ tôi bảo tôi đi trước, tôi không biết đi đâu nên chạy tới chỗ này uống chút rượu, uống rượu xong thì buồn ngủ nên định ngủ một chút, ai ngờ ngủ luôn tới bây giờ, bên ngoài lạnh quá nên tôi mới trốn trong đống rơm.”
Tô Nguyệt Hòa không tin: “Anh chui vào trong đống rơm lúc nào?”
“Lúc tối, trời tối là tôi chui vào đống rơm ngay.”
Tô Nguyệt Hòa lắc đầu nói: “Anh nói dối! Chiều nay tôi đi ngang qua chuồng bò hai ba lần, nhưng không lần nào gặp được anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT