“Nếu thế thì vì sao mẹ của cô còn phải đi mua phong thư chung với cô nữa? Sao không đi đưa cơm trước đi?”
Bạch Hoan khựng lại, đầu óc của mẹ Bạch nhảy số rất nhanh, bà ta lập tức tiếp lời: “Hai mẹ con chúng tôi đang nói chuyện, nói đến chuyện con bé đi xem mắt, tôi muốn nghe con bé nói cho xong nên mới đi theo cùng.”
Bạch Hoan vội gật đầu: “Đúng đúng đúng, tại vì lúc đó chúng tôi đang nói chuyện say sưa cho nên mới bị người ta tóm được cơ hội ăn trộm đồng hồ.”
Công an già bình tĩnh nhìn lướt qua gương mặt của bọn họ, không nói gì nữa, tiếp tục hỏi: “Lúc đó cô đã hoài nghi cô ta trộm đồ của cô, vì sao cô không trực tiếp cản cô ta lại đi?”
“Tôi còn chưa kịp cản thì đã thấy cô ta đi chung với cô gái này bước vào trong cửa hàng Trung dược...” Bạch Hoan chỉ về phía Uông Tiểu Lâm: “Lúc đó tôi không biết phải xử lý như thế nào nên mới để mẹ mình đi báo công an, còn tôi đứng trước cửa canh chừng.”
Công an già xoay người hỏi Tô Nguyệt Hòa: “Cô là Tô Nguyệt Hòa đúng không? Cô có đồng ý với những lời khai của Bạch Hoan không?”
Tô Nguyệt Hòa lắc đầu: “Tôi không đồng ý. Lúc nãy trên đường đi, đầu óc tôi toàn nghĩ về việc làm thế nào để cử báo chuyện của Bạch Trung Dân và Hoàng Hữu Tài, tôi không hề để ý đến bọn họ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT