Ông cụ Tô cảm thán: “Nếu phơi khô xong chắc sẽ còn khoảng ba lạng, đây không phải là nhân sâm bình thường đâu.”
Nói xong, ông cụ Tô lại cẩn thận đặt dưới đèn nghiên cứu: “Loại nhân sâm mấy trăm năm tuổi này nếu dùng rễ củ để phán đoán cũng không chuẩn, cho dù cắt ra thì cũng không đếm vòng tuổi được.”
“Vậy phải giám định kiểu gì đây?”
“Có một câu tục ngữ là bảy lạng sâm, tám lạng bảo, chín lạng tinh, củ sâm này đã hơn chín lạng, đây là bảo vật sắp thành tinh rồi. Con có mang ngọn sâm về không?”
“Có mang về. Con đang định phơi khô ngâm rượu thuốc cho ông.”
Ông cụ Tô sợ cô vứt đi, vội nói: “Mang về là được rồi, mau mang lại đây cho ông.”
Tô Nguyệt Hòa lại lên lầu lấy lá sâm núi xuống cho ông nội xem, khi ông nội cầm lấy phần lá cây nhân sâm, tay khẽ run lên: “Con xem, đây là thất phẩm diệp. Trong truyền thuyết, chỉ có nhân sâm nghìn năm mới có thể có thất phẩm diệp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play