Nhưng mà Tô Nguyệt Hòa vẫn phải nhắc nhở: “Nhưng mà con cũng không thể bảo đảm toàn bộ heo giống tốt đều sẽ ngoan ngoãn hiểu chuyện như heo nhà con, vừa ăn khỏe lại còn chịu mập ra thịt.”
Triệu Nhị Phúc không tin ông ấy nuôi heo không giỏi bằng Trang Thuận Lan: “Ha, Triệu Nhị Phúc chú là ai chứ? Nếu bàn về nuôi heo thì chú đây là số một, trong thôn chúng ta ai từng được công xã cấp giấy khen “Người nuôi heo giỏi” hả? Là Triệu Nhị Phúc chú đó!”
“Chủ giỏi thật đó chú Nhị Phúc.” Tô Nguyệt Hòa vừa nói vừa đi vào nhà.
“Chú không giỏi thì còn ai giỏi nữa chứ? Ui, con bắt được gà rừng hả? Mập ghê.” Đồng chí Triệu Nhị Phúc siêu lợi hại nhìn thấy gà rừng, chảy nước miếng.
Nhưng Tô Nguyệt Hòa cũng không thèm để ý đến ông ấy, ông ấy cũng không thể đuổi theo được.
Mẹ đã đi huyện thành về rồi, đang xử lý rau ngoài vườn.
Lúc đi vào nhà, trong phòng dưới không có ai, Tô Nguyệt Hòa âm thầm niệm chú ngữ, làm gà rừng bành trướng lên gấp đôi, con gà rừng vốn chỉ khoảng ba cân, trong nháy mắt đã biến thành một con gà mập ú gần sáu cân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play