"Thiếu gia, ngài mau nhìn người kia, có phải là..."
Lão Vương còn chưa nói xong, vừa quay đầu lại thấy thiếu gia đã lên phía trước xếp hàng, hắn vội vàng đi theo.
Kiều Ngọc tự ngắm mình một lượt: "Lão Vương, nhìn bổn thiếu gia hôm nay mặc thế nào? Cây quạt trong tay này có đủ để thể hiện phong thái văn nhân của bổn thiếu gia không?"
Lão Vương vội vàng nói: "Công tử tất nhiên là vô song thế gian! Tiểu công tử nhìn thấy nhất định sẽ vui mừng." Hai người cười hì hì với nhau, bên này người mua gạo xếp thành hàng dài, còn không biết bao giờ mới đến lượt họ.
Kiều Ngọc cũng không sốt ruột, chỉnh sửa cổ áo rồi sờ sờ phát quan. Sau đó giả bộ quạt quạt hai cái, dáng vẻ phiêu dật công tử. Khiến mấy vị công tử bên cạnh thường xuyên liếc nhìn, giọng nói thẹn thùng e ấp: "Kiều thiếu gia..."
Kiều Ngọc giật mình, nghiêng người trốn sau lão Vương: "Nam nữ thụ thụ bất thân."
Mấy công tử kia nói đùa như giận dỗi hai câu cũng không cảm thấy xấu hổ. Khi quay người lại thấy Dao Như Ý đang cân gạo cho dân chúng. Ánh mắt kinh ngạc không hề che giấu, tiểu ca này thật tuấn lãng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT