Chớp mắt đã sang xuân nửa tháng, Dao Như Ý đi theo Thập Tam học kiếm đã gần một tháng.
Mỗi khi y cảm thấy mình đã luyện đủ tốt thì Thập Tam lại rủ y so tài một trận, sau đó Dao Như Ý nhìn sự chênh lệch giữa mình và hắn mà im lặng, trong các buổi huấn luyện tiếp theo lại càng nghiêm túc hơn.
Sáng sớm, Dao Như Ý thức dậy luyện kiếm khi Hoàng đế lên triều. Sức lực của y giờ cũng tăng lên không ít, mãi đến khi mặt trời lên cao mới nghỉ ngơi. Y tự rót cho mình chén nước ngồi trong sân.
Vân Điện khi xuân về khác xa so với mùa đông. Ban đầu, tuyết chất đống dưới chân tường, từ giữa mọc ra những bông mai đông làm Vân Điện trông như tiên cung. Giờ đây, tuyết đã tan thành nước và biến mất, được các cung nhân trồng thêm chút đào hoa. Ao nước cũng đã đầy, Dao Như Ý rảnh rỗi liền ngồi xổm bên bờ ngắm nhìn những con cá chép vảy vàng bơi lội trong ao.
"Thập Cửu!"
Dao Như Ý quay đầu, mồ hôi trên người y đã khô, sau khi dùng khăn mềm lau xong thì lười biếng dựa vào lan can dài bên bệ đá, trong tay cầm một quyển thơ văn: "Bệ hạ không về cùng sao?"
Thập Tam bất lực lắc đầu: "Lần nào ngươi cũng hỏi bệ hạ, bệ hạ sau khi tan triều trực tiếp đến Ngự Thư Phòng, Thập Tứ đang ở bên đó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT