Đêm đó, ngay cả khi đi ngủ, Dao Như Ý vẫn suy nghĩ rốt cuộc mình còn phải ở trong cung bao nhiêu năm nữa.
Gần sáng, y mơ hồ nghe thấy tiếng động bên ngoài, nhưng chiếc chăn nệm này quá thoải mái, Dao Như Ý trở mình tiếp tục ngủ.
Một chân vì nóng mà thò ra ngoài chăn. Một lúc sau, gió sớm từ cửa sổ lùa vào thổi tới trên đùi, y rụt lại một chút rồi lại rụt chân về.
Trong suốt quá trình không có dấu hiệu tỉnh lại, hai tay còn kéo chăn lên cao hơn một chút.
Cố Hồi Chu đứng bên cửa sổ, trong tay là một thanh trường kiếm lóe lên ánh sáng lạnh, màn sương mờ màu xám xanh bên ngoài cửa sổ hắt lên thân kiếm khiến người ta nhìn vào mà rợn người.
Mũi kiếm sắc bén cách cổ mềm mại chưa đến một ngón tay, Cố Hồi Chu nhìn cái chân co lại, từ từ di chuyển kiếm. Một lát sau, hắn lấy khăn gấm trên bàn lau kiếm, vừa lau vừa chờ ánh sáng ban mai đến.
Bên tai vẫn là tiếng hít thở đều đều, cùng với tiếng chăn bị đá ra lần nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT