Đây là có ý gì?
Dao Như Ý tự hỏi một hồi lâu, hoàng đế đây là đang thử thuốc sao? Hay là tự mình gây họa?
Vậy nếu y giúp hắn chữa lành vết thương thì chẳng phải đã lãng phí cơ hội thử thuốc này. Nhưng nếu không phải thử thuốc thì sao? Nhát kiếm vừa rồi đâm xuống chỉ nghĩ thôi cũng thấy đau đến muốn chết.
Vừa mới điều hòa lại hơi thở, một cây nấm hùng hùng hổ hổ dưới ánh sáng lờ mờ biến thành thiếu niên trắng trẻo như ban ngày. Xoay một vòng không tìm thấy bất kỳ thứ gì để ăn uống, Dao Như Ý nhíu mày, thở dài một hơi rồi ngồi phịch xuống ngực đế vương.
"Cứ coi như giúp ngươi chữa thương thêm lần nữa." Dao Như Ý lầm bầm. Y vừa hấp thụ máu trên kiếm mới có thể hóa hình lại được, cũng là nhờ công của hoàng đế: "Ngươi làm gì mà lại tự đâm mình một kiếm? Sắp Tết rồi, thật không may mắn."
Tiện tay xoa dịu vết trầy xước trên cổ tay mình, Dao Như Ý nhìn chằm chằm vào mặt Cố Hồi Chu, mày kiếm mắt sao: "Lông mi dài thật, chỉ là không có sắc khí."
"Hô—— Đợi ta chữa lành vết thương cho ngươi thì sẽ có sắc khí thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT