Dao Như Ý nói xong nửa ngày cũng không ai phản ứng y: "Bệ hạ, đỡ ta lên."
Y lại đợi một hồi lâu, vị hoàng đế bệ hạ kia cũng chỉ lẳng lặng ngồi ở đó, thậm chí còn cầm lấy một đạo sổ con bắt đầu xem.
Dao Như Ý lại hớp thêm ngụm trà, kỳ thật y biết hắn không nghe thấy. Thở dài một hơi, cây nấm nhỏ chuẩn bị tự lực cánh sinh thì từ bên kia truyền đến tiếng bước chân dồn dập.
"Ôi trời!" Thôi Tường Chúc kinh hô một tiếng: "Sao cây nấm này lại đổ rồi?" Hắn vội vàng chạy nhanh đến đỡ Dao Như Ý dậy: "Nô tài mắt kém, xin bệ hạ thứ tội!"
Hắn nhanh nhẹn lau sạch chậu hoa đặt sang một bên, lại lui xuống pha lại một tách trà bưng lên: "Bệ hạ yên tâm, cung nhân tu sửa lát nữa sẽ đến."
Cố Hồi Chu khẽ gật đầu: "Được." Vừa dứt lời, hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, cửa sổ vẫn còn nguyên vẹn không có vẻ gì là hư hỏng, ánh mắt hắn thu về lướt qua cây nấm màu cam đỏ.
Trong tầm mắt, cái mũ nấm kia lại rực rỡ hơn trước, như thể vừa được sương đêm tưới tắm. Cố Hồi Chu định thu hồi ánh mắt, nhưng trong đầu chợt lóe lên một vệt cam đỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play