Thái tử có lẽ còn quan tâm đến đệ đệ Nhị hoàng tử hơn cả Trạm Hề tưởng tượng. Thái tử rõ ràng rất rõ ràng, căn bản để duy trì địa vị của hắn nằm ở gia pháp tổ tông. Cho nên một khi trở thành Thái tử, hắn chỉ cần không phạm lỗi, gây dựng tốt thanh danh của mình, thì phái bảo hoàng, phái trung lập,..., những đa số im lặng trong cuộc tranh giành ngôi vị, đều là hậu thuẫn vững chắc nhất của hắn.
Hắn rõ ràng biết điều đó, hắn nên cố gắng để thanh danh của mình trắng ngọc không tỳ vết, nhưng hắn vẫn đứng dậy, tự mình bôi nhọ thanh danh của mình, để răn đe những kẻ âm quỷ đó, hắn không tiếc để bản thân có thể bị thế nhân cho là tàn bạo bất nhân.
“Tào Quốc Cữu, ngươi vì sao muốn cản cô?” Thái tử lặng lẽ nhìn Trạm Hề. Trong doanh trướng, đèn dầu mờ nhạt, đôi mắt hắn đen kịt một mảng. Quảng Bình Hầu là cữu cữu hắn, hắn đương nhiên không hy vọng thanh danh mình thối nát, nhưng Tào Quốc Cữu lại vì sao chứ?
Thái tử nghiêng nghiêng đầu, dường như có chút không thể lý giải: "Thanh danh của cô không còn hoàn hảo không tỳ vết, không phải đối với ngươi, đối với Tào gia càng có lợi sao?"
Trạm Hề một phen nâng lấy khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của Thái tử, xoa xoa bóp bóp cái má trẻ thơ mũm mĩm: "Tiểu Thái tử, ngươi đây chính là coi nhẹ Tào gia ta."
"Hơn nữa, Đại Trùng Nhi cũng sẽ không hy vọng ngươi vì hắn làm loại chuyện này."
Thái tử trầm mặc: "..." Đúng vậy, chỉ mới chết một con chó nhỏ lạ hoắc mà nhị đệ đã khóc ô ô rồi, nếu hắn biết đại ca hắn muốn nghiền xương người thành tro, chắc sẽ bị dọa hư mất nhỉ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play