Hắn chậm rãi quay đầu lại, lộ ra đôi mắt đen nhánh không thấy ánh sáng, đôi mắt này nhìn thấy chú chó con màu đen đang cố gắng cạy cửa, muốn chen vào từ khe cửa.
“Ô ô. Gâu gâu gâu!” Chú chó con trên đầu đội hai chữ to sáng choang “Vu Thố”, nhìn thấy tiểu Thái tử thực sự ở bên trong, nó càng cố sức chen vào, da đầu bị khe cửa ép đến mức đôi mắt đều lộ ra toàn bộ tròng trắng.
Một bên là chú chó con vội vàng gâu gâu kêu to, một bên là tiếng leng keng lanh lảnh nhưng không quá vang dội cũng không quá ồn ào do động tác của nó tạo ra.
Tiểu Thái tử thấy vậy, đột nhiên nở một nụ cười, như thể có một tia sáng, xua tan mọi khói mù và bóng tối: “Vu Thố, là ngươi đến rồi sao.”
Hắn bước nhanh tới, giọng có chút bất đắc dĩ, lại có rất nhiều cưng chiều và dung túng: “Ngươi không phải mới ngủ sao? Sao lại tỉnh rồi?” Hắn bế chú chó con lên, xoa đầu nó, mặc cho cái mũi ướt át của nó ngửi đi ngửi lại trên mặt mình: “Vu Thố à, ngươi rồi cũng sẽ lớn thành chó trưởng thành, sao có thể cứ dính người như vậy mãi được?”
*** 
Có người có thể tìm được một tia sáng, đủ để an ủi chính mình; nhưng có người, ngay cả tia sáng này cũng không có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play