Tử Vi thành, Lập Chính điện.
Vĩnh Minh Đế lo lắng nhìn Tạ Linh Vân: "Lão sư, ý của ngài là định thu thêm đồ đệ sao?"
Hắn thật ra không để ý Tạ Linh Vân có thu đồ đệ hay không, thu bao nhiêu đồ đệ. Nhưng hắn lo lắng cho sức khỏe của Tạ Linh Vân. Tạ Linh Vân dù sao cũng là một ông già hơn 70 tuổi, lại vừa đi đường xa như vậy, lấy đâu ra tinh lực mà đào tạo đồ đệ? Hơn nữa, Tạ Linh Vân ở tuổi này và địa vị này, e là đồ tôn của ông cũng không ít. Bỏ qua thân phận đế sư, Tạ Linh Vân vẫn là một trong số ít người thân còn lại của ái thê hắn, sao hắn có thể không lo lắng cho sức khỏe đối phương?
Nhưng rất nhanh, tâm Vĩnh Minh Đế lại thả lỏng, bởi vì Tạ Linh Vân vẫy vẫy tay, cười híp mắt nói: "Lão phu không thu đồ đệ nữa, già rồi, không có cái tinh lực đó."
"Vậy ý của lão sư là..."
"Lão phu đã đi qua mấy thư viện, cảm giác thật sự rất tốt. Nhưng mà kinh đô này lại không có thư viện," Tạ Linh Vân vuốt râu, nói một cách tự tại, "Cái thư viện này cũng không dễ làm, hao tốn của cải cực lớn không nói, còn cần người lao tâm khổ trí. Lão phu nghĩ tới nghĩ lui, không bằng cứ để ngươi tới làm!"
"Trẫm?" Vĩnh Minh Đế kinh ngạc mở to mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play