Thẩm Khả Di bị hỏi ngược lại có chút khó nói, dù sao thì trước kia cô ta chỉ ăn bún ốc hoặc là được bán trong tiệm, hoặc là mua bún ốc tự nấu sẵn, về chỉ cần đun nước sôi rồi ném gia vị vào trong nồi là được thôi. Cô ta còn chưa từng thấy những thứ này, nên làm sao biết được bún ốc được làm như thế nào chứ.
Thẩm Khả Di cũng không muốn tỏ ra yếu thế, bẻ ngón tay đếm: "Trong bún ốc đương nhiên có ốc rồi, còn phải thêm một đống lớn nguyên liệu, ví dụ như mộc nhĩ, rau cúc, đậu phộng các loại..."
Gia vị thì coi như đầy đủ hết, nhưng đây chỉ là thứ bày ra bên ngoài thôi, thứ tinh túy nhất của bún ốc thật ra là nước canh. Nếu không làm được nước canh, thì bún ốc sẽ không còn là bún ốc nữa. Nhưng mà Thẩm Khả Nghi tất nhiên là không biết gì về chuyện này.
Phương Thanh Nghiên còn tưởng rằng bộ dáng chậm rãi mà nói của Thẩm Khả Di kia, sẽ là một chuyên gia, nào biết cô ta không biết gì mà chỉ đang là giả bộ hiểu mà thôi.
Bún ốc hiện tại đang là đặc sản của nơi khác, ở huyện Nam Hương năm 1992 e rằng không có mấy người nghe nói qua.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT