"Ngươi nói cái gì?!!" Song Lí sững sờ một khoảnh khắc, lập tức tiến lên, kéo Thôi Tiểu Thái đến trước mặt, mắt đầy lo lắng.
"Mạnh Viên Viên nàng... nàng biến mất rồi," Thôi Tiểu Thái nhìn đôi mắt đỏ hoe của nàng mà không hiểu chuyện gì.
“Giữa ban ngày ban mặt, người sao có thể đột nhiên biến mất? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!”
Thôi Tiểu Thái cúi đầu kể lại: “Vừa nãy ta với nàng cùng nhau đi tìm người, Mạnh Viên Viên tiện đường túm một hòa thượng hỏi Vô Nhai ở đâu. Hắn chỉ đường, nói Vô Nhai ở bên kia, bảo nàng qua cái sân nhỏ bên đó tìm xem. Cái sân đó hơi vắng, mấy gian phòng đều đóng cửa. Nàng ngại gõ cửa từng phòng, thấy ta nhỏ con nên bảo ta lén lút bay qua cửa sổ nhìn xem. Ta tùy tiện chọn một nhà bay vào, nhưng nhà đó trống không, căn bản không có ai ở. Ta còn đang kỳ lạ thì nghe Mạnh Viên Viên hét to một tiếng, nhưng đợi ta bay ra xem thì nàng đã biến mất.”
Nó nói xong câu cuối, nước mắt lại chực trào ra: “Ngươi nói, Mạnh Viên Viên có thể đã xảy ra chuyện gì không?! Ô ô... Một cô nương xinh đẹp như vậy, sao có thể xảy ra chuyện được chứ?! Nếu nàng không thấy, sau này ta còn xem ai nữa... Ô ô...”
Song Lí bị nó làm ồn đến đau cả đầu, bực bội gõ đầu nó: “Câm miệng.”
"Ngô," Thôi Tiểu Thái nghe ra nàng không vui, khụt khịt hai tiếng, không khóc nữa, nhưng lại càng tủi thân hơn: “Ô ô... Thôi Tiểu Lí... Ngươi hung dữ với ta...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT