Sáu người Ninh Trường Thanh lướt qua gia đình nọ rồi vòng đến trước cửa phòng khám.
Ông Hùng lúc này mới nhìn thấy họ, cậu xoa mặt, cố nặn ra một nụ cười: “Sao các cậu lại đến đây? Để các cậu chê cười rồi.”
“Nói gì thế? Chúng ta không phải là bạn học sao? Nhà này rõ ràng là muốn ăn vạ, không biết xấu hổ!” Trương Đồng Đồng tức đến phồng cả má, cô trừng mắt lườm người đàn ông trung niên đang chỉ tay vào Ông Hùng.
Người đàn ông trung niên ban đầu còn tưởng có người đến giúp, nhưng vừa thấy chỉ là mấy đứa trẻ, chắc là bạn học của thằng nhóc nhà họ Ông, liền không cần phải lo lắng: “Cô bé nói gì đấy? Chú ý một chút, nhà chúng tôi là người bị hại đấy!”
Trương Đồng Đồng chống nạnh: “Xí, bạn học Ông nói rồi, nửa tháng trước các người đã không đến đây. Đợi cảnh sát tới, tra một chút đơn thuốc sẽ biết ngay, các người cứ chờ đấy!”
Người đàn ông trung niên nghe vậy càng đắc ý hơn: “Ông nhà tôi chính là uống thuốc của nhà các người. Lúc đó bác sĩ Ông đã kê cho một liều lượng đủ dùng trong ba tháng, cho dù gần đây chúng tôi không đến lấy thuốc thì cũng là vì còn thuốc để uống!”
Bà lão đúng lúc lại bắt đầu gào khóc: “Không có thiên lý a… Nhà này chữa hỏng ông nhà tôi rồi bây giờ lại không nhận! Ông trời ơi, sau này bà già này phải sống thế nào đây!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play