Hắn ta vừa mới nhìn thấy rõ ràng không phải con chó kia, mà là, mà là từ từ, hắn ta vừa mới nhìn thấy là thứ gì vậy? Tựa long, tựa hổ, có rất nhiều đặc điểm của các sinh vật khác nhau, khủng bố nhất là cái miệng kia, màu đỏ tươi, răng nanh hình răng cưa rậm rạp. Tiểu Hầu lúc này hận chính mình không có văn hóa, miêu tả không ra diện mạo của hung thú kia.
"Ai nha, Mao Mao là thần bảo hộ của quầy ăn vặt, duy trì trật tự đó. Sao cậu lại có thể nói nó là quái vật chứ, ghét."
Vương Đại Song, anh trai của Vương Tiểu Song cũng là một người cơ bắp cuồn cuộn, ngượng ngùng đẩy Tiểu Hầu một cái. Nhìn anh ta không dùng chút lực nào nhưng Tiểu Hầu lại loạng choạng lảo đảo, lùi liền hai bước, suýt chút nữa ngã nhào xuống đất.
Tiểu Hầu: "..."
Đây là sức mạnh quái quỷ gì vậy!
"Đúng vậy đúng vậy, vì có Mao Mao ở đó, nên quầy cơm chiên của ông chủ Giản không ai dám chen hàng đâu." Vương Tiểu Song cười ha hả, nói: "Khí thế kia của Mao Mao, thật sự không giống chó bình thường đúng không, uy phong thật đấy."
Người bên cạnh cũng xúm xít nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT