Ai ngờ, đến mới phát hiện chợ đêm này quả thật lớn, quầy ăn vặt cũng thật nhiều, nhưng phần lớn là đồ ăn vặt có khẩu vị đậm đà. Đương nhiên, ở nơi cạnh tranh khốc liệt như chợ đêm, đồ ăn vặt có khẩu vị đậm đà chắc chắn có sức cạnh tranh hơn, điều này có thể hiểu được nhưng Văn Mạt Lị không ăn cay được!
Từ nhỏ cô ta lớn lên ở vùng sông nước Giang Nam, khẩu vị thanh đạm cũng từng thử ăn cay nhưng mỗi lần ăn cay đều bị tiêu chảy, rất khổ sở. Nửa tiếng trôi qua, các đồng nghiệp vừa đi vừa ăn đã gần no căng nhưng Văn Mạt Lị vẫn còn đói meo.
Đúng lúc này, một mùi chanh thanh mát nhờ làn gió lướt qua mũi cô ta... Mùi chanh thơm mát vô cùng, giữa chợ đêm toàn dầu mỡ và cay nồng này như một làn gió mát, thu hút ánh mắt của không ít người nhưng vẫn chưa có ai đi về hướng đó, mọi người đều đang do dự.
Văn Mạt Lị nhìn thoáng qua quầy cơm chiên ở góc kia. Quầy cơm chiên đó rất vắng vẻ không có một khách nào chỉ có một chủ quầy đang chiên cơm còn một người hình như là trợ thủ, đang đứng bên cạnh, đang chán muốn ch*t nhìn có vẻ rất khả nghi.
Chợ đêm náo nhiệt như vậy, mà quầy cơm chiên đó lại không có một người khách nào chắc chắn có vấn đề hoặc là cơm chiên dở tệ, hoặc là giá quá đắt để chém khách, dù sao, chắc chắn có bẫy nhưng mà... bụng Văn Mạt Lị réo lên ùng ục.
Cô ta để bụng đói làm việc cả ngày chỉ gặm mấy cái bánh quy, vốn dĩ định ăn một bữa no nê, ai ngờ, dạo chợ đêm lâu như vậy, càng dạo càng đói. Bây giờ mà có một con trâu, cô ta cũng có thể ăn sống nuốt tươi.
Kệ vậy bỏ qua ánh mắt lo lắng của mọi người, Văn Mạt Lị dừng chân ở quầy cơm chiên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT