Đứa trẻ ngoan quá. Thầy Vương cảm động đến rơi nước mắt. Sau khi nhận lấy hoành thánh, người đắc ý dào dạt biến thành thầy Vương.
“À, để ta xem ai còn chưa được ăn hoành thánh vị tỏi độc nhất vô nhị đặc chế của tiểu Giản đây?”
Ông cố ý nhấn mạnh hai chữ “đặc chế” và “độc nhất vô nhị”. Thầy Vương gắp một miếng hoành thánh, trộn hoành thánh rưới dầu mè vàng óng và tỏi phi vàng giòn, rắc hành lá, hương tỏi thơm lừng trông rất hấp dẫn.
Một ngụm cắn xuống, hương tỏi nồng đậm, hơi cay nồng được dầu mè điểm xuyết càng thêm mỹ vị. Khác với vị canh cà chua đậm đà, trong hoành thánh vị tỏi, vị tươi của tôm được tôn lên một bước kết hợp với tỏi phi giòn tan, dầu mè béo ngậy sảng khoái ngon miệng vô cùng.
“Chậc chậc chậc, ngon thật, sùm sụp...” Thầy Vương vừa ăn vừa phát ra âm thanh, cố ý nói: “Sẽ không có ai không ăn được hoành thánh vị tỏi đâu nhỉ, không thể nào, không thể nào!”
Thầy Mộ Dung: “…”
Thầy Mộ Dung tay bưng bát hoành thánh sốt cà chua ăn dở. Thầy Vương cũng tay bưng bát hoành thánh tỏi thơm lừng, ăn được phân nửa. Hai người trừng mắt nhau, không ai chịu nhường ai đến đây cứ làm khổ nhau đi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT