Vì thế, thầy Mộ Dung quét mã trả tiền. Vì nghĩ cho sinh viên, thầy Mộ Dung cho rằng, mình nên nếm thử một miếng hoành thánh dầu ớt cay này chỉ một miếng thôi, như vậy mới có thể mắng nhiếc món ăn vặt ven đường không sạch sẽ, không vệ sinh này...
Vì thế, thầy Mộ Dung rốt cuộc không nhịn được, tháo khẩu trang, run rẩy gắp viên hoành thánh dầu ớt cay nóng hổi đưa vào miệng cắn vỡ lớp vỏ hoành thánh ngấm đẫm dầu ớt cay, hương vị thịt đậm đà lan tỏa khắp miệng, vị tê tê của hoa tiêu, vị cay của dầu ớt cay bùng nổ trên đầu lưỡi, còn có tỏi băm phi thơm xen lẫn trong đó, trôi tuột xuống dạ dày.
Hương hoa tiêu và tỏi thơm nồng sộc lên khiến người ta muốn rơi lệ nhưng chỉ một miếng thôi, cả người liền ấm lên, môi tê dại, cay đến đổ mồ hôi lại không nhịn được muốn ăn thêm một miếng nữa.
Thầy Mộ Dung là người Tứ Xuyên, từ trước đến nay ăn cay rất giỏi, thích ăn cay, nhưng theo kinh nghiệm ăn cay nhiều năm của ông, bát hoành thánh dầu ớt cay này cũng không thể chê vào đâu được. Nhưng mà...
"Không thể ăn chút nào!" thầy Mộ Dung vừa ăn vừa nghĩ, tức muốn hộc máu: "Tôi mới không thích đâu."
Ông khác với loại người tục tằn như Vương Kiến Hoa chỉ có nhà hàng sang trọng như Đường Yến mới lọt vào mắt ông nhưng... Vì nghĩ cho sinh viên với tư cách là một người thầy, đương nhiên phải hoàn toàn hiểu rõ sở thích của sinh viên cho nên thầy Mộ Dung quyết định "cắn răng" ăn thêm một bát nữa.
Vừa oán hận, thầy Mộ Dung vừa ăn cay đến mồ hôi đầm đìa, không nhịn được tháo kính râm và mũ lưỡi trai, sau đó... Trong đám người, thầy Mộ Dung thấy Tạ An Dương dẫn đầu đám sinh viên của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play