Giản Vân Lam không dám nói nữa. Cậu sợ nói thêm gì nữa, Thao Thiết lại nghĩ ra cái gì đó quái gở hơn cứ thế bữa cơm kết thúc trong sự ngượng ngùng.
Sau khi ăn xong thấy thời gian vẫn còn sớm, nhưng ngày mai là ngày cuối cùng bày quầy, Giản Vân Lam muốn phát huy hết khả năng của mình, mang đến cho thực khách một bữa tiệc vị giác tuyệt vời.
Vậy thì... làm món gì đây. Nói đến cơm chiên, có một món cơm chiên đặc biệt kinh điển mà Giản Vân Lam vẫn chưa từng bán.
Cơm chiên Dương Châu!
Nếu đã làm, thì phải làm cho thật chính tông. Cơm chiên Dương Châu, nhiều người nghĩ chỉ là cơm chiên trứng bình thường thêm chút gia vị, nhưng thật ra không phải vậy. Cơm chiên Dương Châu có kỹ thuật nấu nướng rất đặc biệt, đòi hỏi đầu bếp khả năng kiểm soát chi tiết rất cao, đương nhiên với Giản Vân Lam đã đạt cấp độ nấu ăn cao nhất thì việc này tự nhiên không thành vấn đề.
Nhưng, điều cậu không chắc chắn là, cơm chiên Dương Châu chính tông có phù hợp để bán ở vỉa hè hay không, và liệu trong một ngày có thể thu thập đủ tất cả nguyên liệu hay không để làm cơm chiên Dương Châu chính tông chỉ riêng nguyên liệu thôi đã có đến mười mấy loại, rất phức tạp.
Đây chính là cái thú vị của việc bày quầy không ngừng thử thách bản thân. Nếu đã quyết định làm cơm chiên Dương Châu, thì không thể đợi đến rạng sáng ngày mai mới dậy đi mua đồ ăn được, Giản Vân Lam thu dọn một chút, buổi chiều liền ra chợ một chuyến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play