Chứng kiến màn kịch phù hoa của mọi người, Giản Vân Lam chỉ biết câm nín. Cậu nhìn thấy rõ ràng, bên này tay còn chưa kịp buông xuống, bên kia đã bắt đầu gào khóc.
"Mấy người bớt bớt đi, đừng tưởng ông chủ Giản là đồ ngốc chứ?"
"Haizz, cũng đáng thương thật."
"Ngô tỷ, vì một chén cơm chiên mà đánh mất khí tiết tuổi già, có đáng không…"
Ngô Thu Hà nổi tiếng trong vùng này với những thủ đoạn sấm rền gió cuốn, quyết đoán, vậy mà cũng trà trộn vào đám người trẻ tuổi, hùa theo bọn họ làm ầm ĩ.
Nghe vậy, mặt già của Ngô Thu Hà đỏ bừng. Sao chứ? Cái thứ gọi là khí tiết tuổi già ấy đáng giá bao nhiêu? Ăn được chắc, có ngon không? Bọn bây không phải cũng đang rục rịch đó sao.
Dù Giản Vân Lam đã lái xe ba bánh rời đi, khu vực quanh quán cơm chiên vẫn vô cùng náo nhiệt. Vẫn còn những người chưa từ bỏ ý định, mong có thể giữ ông chủ Giản ở lại, tụm lại một chỗ bàn tán xôn xao về màn vừa rồi, và cả... cảnh ăn xin lề đường?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play