"Sẽ không phụ lòng hai vại tương ớt mỹ vị này, làm ra món cơm chiên ngon nhất!" Giản Vân Lam nói nốt nửa câu sau.
Mẹ Ninh: "..."
Bà ta còn tưởng Giản Vân Lam muốn nói, sẽ không phụ lòng bà ta dụng tâm cơ khổ chứ hóa ra là sẽ không phụ lòng tương ớt... Cậu rốt cuộc yêu tương ớt đến mức nào vậy! Mẹ Ninh dở khóc dở cười. Giản Vân Lam ôm tương ớt hận không thể hôn mấy cái, nói:
"Quản gia, giúp tôi thanh toán tiền cho dì Ninh."
Quản gia vừa định tiến lên đưa chi phiếu, mẹ Ninh vội vàng xua tay, nghiêm túc nhưng có chút ngại ngùng nói: "Coi như hai vại này là dì tặng cháu đi, ông chủ Giản, cháu thật sự đã giúp nhà chúng tôi rất nhiều..."
Ngày hôm sau chuyển nhà, mẹ Ninh đã thấy khu phố cũ nơi bà ta từng ở, con đường mà mỗi ngày bà ta đi làm đều phải đi qua có tin tức có đồ trên cao rơi đồ vật làm người bị thương.
Nếu không chuyển nhà kịp thời sẽ có hậu quả gì, bà ta không dám nghĩ. Nếu gạch rơi trúng bà ta thì còn đỡ, nhưng lỡ rơi trúng mẹ bà ta thì sao, rơi trúng A Sanh thì sao? Mỗi một khả năng đều khiến bà ta lạnh hết cả người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT