“Ngươi sao vậy?” Ôn Lương Lương vén rèm xa mã, trực diện nhìn thấy gương mặt đầy nghi hoặc của Cố Thiệu Trinh. Nàng cưỡi ngựa, khẽ nghiêng người nhìn vào trong, rồi nói, “Uống thuốc đi.”
Bành Cát đã chuẩn bị hai loại thuốc viên, đựng chung trong một lọ. Cố Thiệu Trinh chỉ dựa vào mùi hương đã phân biệt được công hiệu của từng loại.
Hắn đưa tay lau trán, bất ngờ nhận ra toàn thân mình sớm đã đẫm mồ hôi từ lúc nào.
“Đã đến Hoài Châu rồi sao?” Cố Thiệu Trinh ghé sát lại, ánh sáng rực rỡ chiếu rọi khiến hắn nheo mắt. Hắn đưa tay che trán, nhìn về phía trước, nơi đó chính là địa giới Hoài Châu.
Ôn Lương Lương lắc đầu, đáp, “Chúng ta tiếp tục lên đường. Hoài Châu không nên dừng chân.”
Nàng đã tính toán kỹ, Hoài Châu hỏa vượng thiếu thủy, tương khắc với mệnh cách của Cố Thiệu Trinh, tốt nhất không nên lưu lại.
“Không sao đâu. Suốt dọc đường mệt nhọc, cần nghỉ ngơi để tiếp sức. Từ thành Hoài Châu đến trạm dịch tiếp theo vẫn còn một đoạn xa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play