Mãi cho đến khi hoàng hôn buông xuống, trừ sáu người bọn họ, cũng không còn học sinh đến cửa thứ 4 tiến hành khảo hạch.
Sáu người đi theo Đái Mộc Bạch cùng Áo Tư Tạp đến căn phòng cạnh khu đất trống, Đái Mộc Bạch chỉ vào mấy gian nhà ở nói "Đây là ký túc xá của chúng ta, Thanh Phong ngươi liền ở cùng Áo Tư Tạp đi. Hai huynh đệ Đường Tam thì ở gian nhà bên cạnh bọn Áo Tư Tạp. Còn lại ba nữ hài tử các ngươi thì ở gian nhà bên trong đi, bên đó cách thôn dân gần hơn, các ngươi có yêu cầu gì có thể tìm bọn họ hỗ trợ".
Tiểu Vũ là nhất không thèm để ý này đó, nàng lôi kéo Ninh Vinh Vinh cùng Chu Trúc Thanh đi hướng Đái Mộc Bạch chỉ, một bên vừa đi còn quay đầu hướng ba người Đường Diễm, Đường Tam cùng Thanh Phong lè lưỡi làm mặt quỷ, cười hì hì, bộ dáng hảo không vui.
Đường Diễm nhìn Tiểu Vũ làm mặt quỷ, nghĩ nghĩ, mặt vô biểu tình trả về Tiểu Vũ một cái mặt quỷ y chang, tức khắc làm nàng cười đến ngã trước ngã sau, Ninh Vinh Vinh cùng Chu Trúc Thanh bị nàng lôi kéo đều nhịn không được bả vai run rẩy. Đường Tam đứng kế bên bất đắc dĩ che mặt, sau đó liền lôi kéo cậu vào ký túc xá, miễn cho cậu lại làm ra hành động kinh người gì.
Mấy người nhanh chóng quen thuộc ký túc xá, đem hành lý đều thu thập hảo, sau đó đi theo Đái Mộc Bạch tới nhà ăn cũng chính là một gian phòng trống trong thôn để ăn cơm chiều, dùng bữa xong từng người đều trở về ký túc xá nghỉ ngơi. Tuy rằng hôm nay bọn ở dưới thế công của Triệu Vô Cực căng một nén nhang cũng không có thương tích gì, nhưng kỳ thật mỗi người đều tốn lực không ít. Nếu không nhanh chóng điều tức, nói chứ cũng sẽ lưu lại một ít không khoẻ.
Ban đêm, trăng sáng sao thưa, toàn bộ Sử Lai Khắc học viện đã rút đi cảnh tượng náo nhiệt ban ngày, khôi phục yên lặng.
"Triệu Vô Cực, ngươi ra đây!".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play