Dung Yên vội vàng tóm lấy người đang định lao ra ngoài: “Mẹ, mẹ đừng đi, nhà bên cạnh cũng không có ai, mẹ có đi cũng vô ích. Hơn nữa, chuyện này cứ giao cho đồn cảnh sát xử lý, chúng ta đừng rút dây động rừng, vẫn nên chờ xem kết quả giải quyết đi.”
Mẹ Dung nghe lời con gái nói, tuy rằng bà ấy không lao ra ngoài, nhưng trong lòng bà ấy vẫn rất tức giận.
Nhìn thấy bà ấy như vậy, Dung Yên sợ bà ấy sẽ nổi giận, cho nên liền nháy mắt với cha cô: “Cha, giờ cũng muộn rồi, ngày mai Tần Dư phải dậy sớm, cha mẹ mau đi ngủ trước đi.”
Dung Văn Minh nhanh chóng nói với người vợ đang vô cùng tức giận của mình:
“Mẹ Yên Yên, Yên Yên nói rất đúng, em tự mình tức giận như vậy làm gì chứ? Em tức giận ảnh hưởng sức khỏe còn không phải sẽ khiến Yên Yên hao tâm tốn sức sao? Chuyện này không ổn đâu, ngày mai, anh sẽ đi cùng em đến đồn cảnh sát hỏi thăm tình hình.”
“Bây giờ về phòng đi, ngày mai Tần Dư đi sớm như vậy, em nỡ lòng để thằng bé bụng đói mà đi sao?”
Nghe những lời này, cơn giận của mẹ Dung đã giảm đi một chút, thật ra bà ấy còn tự trách mình nhiều hơn, nếu không phải do bà ấy phản ứng quá chậm... Lại còn bất cẩn như vậy, sao người khác có thể lợi dụng bà ấy chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play