Đêm xuống, trời phủ sắc đen, Tần Dã có hơi đứng ngồi không yên, anh khẽ sờ mà lôi kéo mu bàn tay của vợ mình.
Dung Yên hỏi anh: ”Làm sao vậy?”
Tần Dã:.…
Cũng không thể bắt anh ở trước mặt nhiều người như vậy nói đã đến lúc phải về phòng nhỉ?
“Không có việc gì, nãy anh thấy trên tay em có muỗi, nên vỗ hộ…..”
Người ngày thường không biết nói dối, bây giờ bởi vì lời này mà cảm thấy thật xấu hổ.
Dung Yên nhìn thoáng qua biểu tình của anh, sao có thể không đoán ra được suy nghĩ thật sự của ai đó kia chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play