Lúc bà nghe thấy mấy lời đồn đại lung tung này thì tức đến mức suýt thì không kìm được mình xông lên tát cho bọn họ mấy cái.
Sắc mặt Dung Văn Minh đen lại, ông cười lạnh: ”Nếu nói như vậy thì có phải chúng ta còn cần dập đầu cảm tạ mấy kẻ đó hay không?”
“Thì đấy, bọn họ dám truyền miệng nhau như vậy.” Mẹ Dung không biết được ai mới là kẻ khởi xướng chuyện này, cho nên bà không có cách nào tìm bọn họ tính sổ.
Nhưng mà trong lòng bà có linh cảm, chuyện này nhất định là do con nhóc Dung Mạn Mạn kia làm ra.
Cũng chỉ có cô ta mới làm được loại chuyện này mà thôi.
Con nhóc đó từ trước đến nay đã biết đi thao túng tâm lý của người khác rồi.
Nghĩ đến đây, bà có chút giận chó đánh mèo lườm sang Dung Văn Minh: ”Đứa cháu gái kia của ông có bản lĩnh thật đấy, giống như một con đỉa bám mãi không buông vậy…..Thế nào? Cô ta còn tính bám lấy Yên Yên của tôi rồi hút máu nó đến chết đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT