Vì thế cô bình tĩnh nói: “Thời gian còn không đến hai tháng, em muốn đi thì cứ đi, hay là... thật ra em sợ đi rồi thì sẽ phải chịu khổ? Giống như một đứa con nít không thể rời khỏi nhà được?”
Tần Dư vừa nghe lời này, liền sốt ruột nói: “Em không sợ gian khổ, em cũng đâu phải con nít.”
Dung Yên nhướng mày: “Nếu đã như vậy, thì em cứ đi đi!”
Tần Dư không chịu được sự khiêu khích liền nói: “Đi thì đi.”
Dung Yên cúi đầu uống canh đậu xanh, khóe miệng nhếch lên.
Thật ra cô thấy đề nghị của Tần Chân thực sự rất hay, nếu không thì thằng nhóc này sẽ nhàn rỗi ở nhà... Vậy còn không bằng để em ấy sống trong quân đội một thời gian.
Điều này cũng sẽ giúp ích cho sự phát triển tính cách của Tần Dư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play