Hai người ôm nhau, cũng không biết qua bao lâu, Dung Yên cảm nhận được Tần Dã đã bình tĩnh trở lại.
Vì thế cô buông tay ra, “Anh có đói không? Trong nồi có thức ăn.”
Đúng là tâm trạng Tần Dã đã bình tĩnh, lúc này, sắc mặt có chút xấu hổ.
“…… Anh không đói.”
Vừa nói xong câu này, điều khiến anh xấu hổ chính là cái bụng này không nhịn được, thì thầm kêu, âm thanh đó đặc biệt rõ ràng trong đêm khuya yên tĩnh.
Mặt anh lập tức đỏ bừng, vô cùng khó xử.
“Được rồi, đồ trong nồi ở nhà bếp là mẹ vợ anh nấu cho anh, nếu anh không đi ăn, sáng mai thế nào bà ấy cũng nói mãi đấy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT