Tất nhiên, Lưu Hồng cũng không muốn đi đến đồn công an, ở trong suy nghĩ của cô ta, việc phải đi lên đồn công an cũng rất mất mặt.
Vì vậy nên tiến lên, “Dung Yên, xin lỗi, vừa rồi mẹ tôi và anh trai tôi chỉ nói đùa với cô thôi……Cô đừng so đo với bọn họ……”
Dung Yên nhìn cô ta, không do dự tát cho cô ta một cái.
Lưu Hồng trừng lớn đôi mắt, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, “Cô, cô đánh tôi?”
Dung Yên cười lạnh, “Xin lỗi, vừa rồi tôi chỉ giỡn với cô thôi, cô sẽ không so đo chứ?”
Đôi mắt Lưu Hồng nháy mắt đỏ lên, bản thân cô ta đã đáng thương như vậy, thế mà Dung Yên còn muốn bắt nạt cô ta nữa, “Cô…Tôi xem cô là bạn bè, không nghĩ đến cô lại đánh tôi……”
“Đừng, tôi với cô cũng không phải bạn bè gì, cô không xứng làm bạn bè của tôi, tôi không giống như cô, là một người phản bội tính kế bạn bè của mình dù cho người ấy đã sẵn lòng giúp đỡ mình. Về sau nhìn thấy tôi thì phải cách xa tôi ra, nếu không tôi gặp một lần sẽ đánh một lần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play