Phía trước có củ cải, phía sau có cây gậy, Cố Anh đành phải cố gắng mười hai phần. Nhưng đã như vậy, bình thường cũng rất ít khi có thể nghe thấy mấy câu khen ngợi. Cậu sống lại một đời, trong học tập dường như không có bất kỳ ưu điểm nào.
Cố Xuyên thực ra khá hài lòng với sự tiến bộ trong học tập của con trai, có thể nhìn ra được thằng bé đã thực sự đặt tâm huyết vào đó. Chẳng qua thằng bé này không thể khen. Vốn dĩ cũng đã đủ phất phơ, mỗi ngày hắn lại khen mấy câu thì thế nào cũng phải bay lên bầu trời. Vì vậy đối với Cố Anh, hắn đóng vai một người cha nghiêm khắc, đừng nói khen con, thỉnh thoảng còn phải cho chút công kích.
Nhưng đối với Cố Đông thì hoàn toàn khác. Đứa đầu cũng không phải là trẻ con thật sự, hơn nữa lại là bé trai, cần phải có thể tự đứng lên. Mà đứa sau là bé gái còn trong tã lót, thói đời này có rất nhiều bất công với phụ nữ. Hắn không có sức để thay đổi, chỉ có thể yêu thương con gái nhiều hơn.
Những món đồ chơi mà em bé nhỏ có thể chơi cũng không nhiều. Trên cơ bản đều là những đồ chơi có âm thanh, chẳng hạn như trống lắc, còi, kèn tre, bóng gốm, đều là những đồ chơi nhỏ rất đơn giản. Hắn mua hết chưa đến mười văn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT