Doanh trại cách thành phố khá xa nên hai người muốn trở về cũng phải cưỡi ngựa về. Hai người mặc quân phục, cưỡi ngựa lớn và đeo súng bên hông. Quả thực rất oai nghiêm, hầu hết người đi đường khi nhìn thấy đều né tránh, không ai dám cản đường.
Bạn của con trai đến nhà, mẹ Cố tự nhiên bảo nhà bếp chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn, còn sai người mang rượu lên.
Cố Chấn Trạch cũng bước ra chào hỏi, nhưng cũng không có ý định ở lại ăn cơm chung. Dù sao Trương Hổ này nhìn qua không phải người cùng chung chí hướng, nói chuyện cũng không hợp nhau, còn không bằng nói ít mấy câu.
Đây thật sự không phải là Cố Chấn Trạch làm ra vẻ, mà chỉ xét về ngoại hình, hai bên đều có sự khác biệt quá lớn. Trương Hổ trông cao khoảng một mét tám mươi lăm, không chỉ vóc dáng cao, cả người đầy cơ bắp, quần áo chỗ cánh tay và trên đùi đều căng chặt, trên mặt còn có râu quai nón. Nếu màu da đen hơn bây giờ thì chắc chẳng khác gì Trương Phi thời cổ đại. Âm thanh nói chuyện lớn đến mức có thể điếc tai. Cố Chấn Trạch cảm thấy ông là một họa sĩ yếu ớt, tốt hơn hết là nên tránh xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT