Chuyện của Triệu di nương đã xử lý xong, Cố Xuyên không cần để ý đến người này nữa. Nhưng chỗ phu nhân không thể không đi qua tự mình nói một tiếng.
Dù sao người quản lý trong phủ chính là phu nhân, Cố Xuyên cũng không giấu, nói tất cả chuyện của Triệu di nương ra: "Nàng không cần phải xen vào bên kia, chờ đứa bé vừa ra sinh thì trong phủ xem như không có hai người này. Tuy nhiên Triệu di nương có lỗi, nhưng cô nương dù sao cũng là cốt nhục của ta, còn làm phiền phu nhân chăm sóc." Nghĩ đi nghĩ lại, Cố Xuyên vẫn không nói đến việc gửi nuôi dưới tên của phu nhân. Dù sao làm như vậy không công bằng với phu nhân và nhị cô nương đích nữ của hắn. Hơn nữa hắn cũng tin tưởng tính cách của phu nhân, sẽ không đối xử khắt khe với tứ cô nương.
"Lão gia, tứ cô nương cũng là con của thiếp. Thiếp đã sai người đi dọn dẹp phòng trong chính viện rồi, thứ nên có tứ cô nương đều sẽ có." Khương thị cũng xem như là bày tỏ thái độ, có thể mang tứ cô nương cho nàng nuôi. Nhưng tứ cô nương chỉ có thể có những thứ con bé nên có, còn lại đồ vật thứ nữ có thì tứ cô nương đều sẽ có. Nhưng cho đối đãi thì chỉ có đích nữ của nàng mới có thể được hưởng.
Những chuyện khác Khương thị cũng không nói đến. Một người đàn ông bị cắm sừng có an ủi như thế nào đều là đâm dao vào trong tim, nên nàng nói ít lại thì tốt hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT