Cố Xuyên đi xa một tuần, mãi đến ngày hai mươi sáu tháng chạp mới về nhà. Bởi vì khối lượng công việc quá nặng nên cánh tay, bả vai và bụng đều hơi đau nhức. Tuy nhiên, chủ nhiệm chợ nông sản hiểu được sự vất vả của hắn nên lần này phát phúc lợi cho hắn cũng nhiều hơn. Bao gồm ba ký thịt ba chỉ, ba khúc xương to và hai con cá đông lạnh.

Thời đại này cá không bán được giá cao. Thôn Đại Loan cũng thuộc huyện Lan Bình, cách thôn Đào Khê khoảng hai mươi dặm. Nhưng mà một thôn là dựa vào núi, một thôn là nơi có địa thế thấp nhất trong huyện. Mỗi khi trời mưa to, gần như toàn bộ nước trong huyện cuối cùng sẽ chảy về thôn Đại Loan.

Mà thôn Đại Loan bị nước bao quanh khắp nơi, phải chèo thuyền mới vào được. Người dân trong thôn cơ bản không có ruộng đất, phải dựa vào cắt cỏ lau đan chiếu mà sống. Nhưng trong thôn bọn họ có rất nhiều cá, không có ai chuyên đi nuôi. Tất cả cá ở đây đều phát triển tự nhiên, không có ai muốn bắt đi bán. Bởi vì cũng bán không được bao nhiêu tiền, còn phải gánh nguy hiểm.

Nhưng người dân hiện tại cũng không thích ăn cá lắm. Món này không thể so sánh với thịt gà hay thịt heo. Nếu không đủ nguyên liệu thì không thể loại bỏ được mùi tanh, lại không có dầu mỡ nên cũng không được chào đón.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play