Khi anh cả xách đồ đạc đến thăm ba mẹ thì thấy hai người mập hơn và cũng trẻ hơn trước. Người đàn ông hơn ba mươi tuổi như anh, đôi mắt lập tức trở nên ướt át. Lúc trước thằng Xuyên nói với anh muốn rước ba mẹ về nhà thì trong lòng anh hơi không vui. Nhưng nhìn thấy dáng vẻ của ba mẹ hiện tại, còn không phải là ở nhà thằng Xuyên được hưởng phúc sao? Chuyện anh làm con trai cả không có làm được nhưng thằng Xuyên làm được. Anh nên vui mừng mới đúng, vì bọn họ đều là con trai của ba mẹ.
Bọn nó đều là con của mình, nhưng lòng người xưa nay đều thiên vị, ba Cố và mẹ Cố cũng không ngoại lệ. Trong bốn đứa con, bọn họ thương nhất là thằng út. Trước đây họ còn muốn giúp thằng cả và thằng hai nên không dọn ra ngoài sống chung với thằng út. Nhưng bây giờ nếu đã dọn ra thì họ chắc chắn sẽ không can thiệp vào quá nhiều việc khác.
Người xưa vẫn nói, không câm điếc không làm người đàn ông của gia đình. Điều kiện nhà thằng út tốt hơn ba đứa con khác rất nhiều, nhưng đó là bản lĩnh của chính đứa trẻ đó, không phải bọn họ làm ba mẹ cho. Vì vậy, nếu thằng út sẵn sàng giúp đỡ mấy anh chị khác thì bọn họ sẽ không ngăn cản. Nhưng nếu không muốn giúp đỡ thì bọn họ cũng sẽ không chủ động nhắc đến.
Trong nhà nuôi hai đứa con đi học, dù là vợ chồng công nhân viên thì gia đình anh cả thực ra cũng không khá giả lắm. Cho nên đồ xách đến đều là đồ tự làm, bánh bao hấp do vợ làm, nhân rau tề thái. Rau tề thái này là hai vợ chồng bọn họ đã dành hai ngày nghỉ đi ra ngoại thành đào. Hiện tại là mùa rau tề thái, rất nhiều người trong thành phố và nông thôn đều lên sườn núi tìm rau tề thái. Vì vậy việc đào rau tề thái dù không tốn nhiều công sức nhưng quá trình tìm rau tề thái quá phí sức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT