Vì sao lại chọn bị lưu đày đến Hắc Tháp? Nguyên nhân rất đơn giản.

Hắc Tháp nằm ở khu vực giáp ranh của Liên Bang Thế Giới, phụ trách bảo vệ khu vực số Bảy. Ngoài bức tường cao nơi đó là vùng ô nhiễm rộng lớn không có điểm dừng, thường xuyên bị các vật thể ô nhiễm bên ngoài cùng những dị biến thể tấn công và xâm nhập.

Dưới lớp nước biển đen ngòm là bầy quái vật điên cuồng, không biết mệt mỏi tấn công, âm mưu từng bước ăn mòn lấy chút “thức ăn tươi ngon”. Ở nơi đó, bốn mùa đều lạnh giá, gió biển gào thét, sóng biển cuồn cuộn, bức tường cao cô độc và những toà tháp chính là lá chắn phòng thủ đầu tiên bảo vệ Liên Bang Thế Giới.

Bạo động và tử vong là chuyện thường ngày ở Hắc Tháp.

Chính vì vậy, điều kiện sinh tồn khắc nghiệt khiến những người dẫn đường chỉ cần nhìn thôi cũng thấy khiếp sợ. Liên Bang sẽ không bao giờ sắp xếp những người dẫn đường quý giá đến nơi đó, chỉ có thể mỗi năm chọn ra một vài thời điểm cố định để tổ chức vài đợt trấn an tập thể cho đội lính gác ở Hắc Tháp.

Nhưng đối với những lính gác đã nhiều năm giãy giụa trong chiến đấu với ô nhiễm và bạo loạn ở Hắc Tháp, thì những lần trấn an đó giống như giải khát trong mộng, chỉ như một giọt nước nhỏ giữa đại dương!

Do nhiều năm không được trấn an hiệu quả, lại phải sống trong môi trường áp lực tinh thần cực độ, dần dần, những lính gác ở Hắc Tháp trở nên điên cuồng và méo mó hơn, ai nấy đều cực kỳ nóng nảy và biến thái, khiến cho nhóm dẫn đường càng không muốn đặt chân đến nơi đó.

Hắc Tháp đã thực sự trở thành nơi bị người người xa lánh!

Thế nhưng cho dù chết nhiều đến đâu cũng chẳng sao, vì số lượng lính gác quá lớn, luôn có người mới được đưa vào bổ sung không ngừng.

Những người được điều đến Hắc Tháp làm lính gác, hoặc là xuất thân thấp hèn, hoặc là phạm trọng tội, còn lại một phần không nhỏ là do bị dẫn đường chọc giận đến mức chán ghét tuyệt vọng, nên tự nguyện xin ra tiền tuyến.

Bởi vì thường xuyên chiến đấu, lính gác ở Hắc Tháp có thực lực mạnh mẽ vượt trội, nhưng cái giá phải trả là tính cách ngày càng u ám, cố chấp. Một số ít quý tộc còn đưa con cái đến Hắc Tháp để rèn luyện một thời gian, sau đó mới cho quay về khu trung ương.

Chính vì vậy, đội ngũ ở Hắc Tháp thường rất lớn mạnh, lại thường không chịu sự ràng buộc và quản lý của trung ương Liên Bang, khiến chính phủ vô cùng đau đầu.

Nhưng vì Hắc Tháp đóng vai trò quan trọng trong việc phòng thủ chống lại sự xâm lấn của các vật thể ô nhiễm, nên Liên Bang thường phải mắt nhắm mắt mở.

Tô Thất Thiển bị lưu đày đến một nơi như vậy, chẳng khác nào dê vào miệng cọp, như bò cái rơi vào vòng vây của bò đực – chắc chắn chết!

Nơi đó toàn là những lính gác đã bị bóng tối nuốt chửng, không ép khô tinh thần lực của cô thì quyết không buông tha!

Tô Thất Thiển ngồi tựa vào bàn, đôi mày liễu nhíu chặt, vì vận mệnh của bản thân mà lo lắng đến tận đáy lòng.

Ngồi một bên, người phụ trách áp giải – Ivan – sắc bén nhận ra biểu cảm thay đổi của cô. Giờ mới bắt đầu hối hận sao?

Muộn rồi!

Ivan đã sớm hiểu rõ những hành vi độc ác của người phụ nữ này, trong lòng hoàn toàn không có chút thiện cảm nào. Nếu không phải vì cô có thân phận cao quý là người dẫn đường, cô đã sớm bị kết án tử hình.

Dù vậy, hắn vẫn mang tính tượng trưng mà mở miệng an ủi:

“Cho dù tới Hắc Tháp, cô cũng vẫn là người dẫn đường tôn quý. Nếu bọn họ cưỡng ép cô trấn an, đó là hành vi phạm pháp, hoàn toàn có thể tố cáo để xử lý. Liên Bang vẫn ưu ái những người dẫn đường.”

Nghe vậy, Tô Thất Thiển mới ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lên, liếc nhìn Ivan với mái tóc đen và đôi mắt vàng rực, khẽ gật đầu, tâm trạng lo âu cũng được trấn an phần nào.

Thấy cô phản ứng ngoan ngoãn như vậy, hoàn toàn khác hẳn bộ dạng kiêu ngạo, ngang ngược thường ngày, Ivan không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Từ khi bị áp giải ra khỏi ngục giam, cô hoàn toàn không nói một lời, im lặng như vàng, khác một trời một vực với trước kia.

Quả nhiên vẫn là sợ hãi trừng phạt mới chịu ngoan ngoãn?

Huynh đệ của Ivan cũng từng bị cô làm nhục. Lúc đầu vừa nhìn thấy cô, vì cô là người dẫn đường tóc đen mắt đen cực kỳ hiếm thấy, lại có vẻ ngoài xinh đẹp, thanh thuần, nên chỉ trong một cái liếc mắt, huynh đệ hắn đã trầm luân.

Không tiếc tìm đủ mọi cách tranh thủ cơ hội được cô trấn an, nhưng kết quả lại bị cô nhục nhã và tra tấn một trận, cuối cùng còn bị nhân viên y tế khiêng ra khỏi phòng trấn an.

Không rõ ngày đó cô đã làm chuyện gì quá đáng đến vậy, vì từ sau lần ấy, huynh đệ của hắn – người từng hoạt bát, hào sảng – đã trở nên trầm mặc, ít nói, nhạy cảm, hoàn toàn thay đổi.

Huynh đệ không bao giờ nhắc lại chuyện ngày đó nữa, nhưng Ivan – người đã cùng hắn lớn lên từ nhỏ – thấy hết, đau lòng không thôi. Cũng chính vì thế, hắn sinh ra thêm vài phần oán hận với Tô Thất Thiển.

Một kẻ dẫn đường độc ác như vậy, đúng là đáng đời!

Từ đó đến cuối đường, không ai nói thêm câu gì. Tô Thất Thiển cũng mơ mơ màng màng buồn ngủ trong chuyến hành trình dài.

Chỉ còn biết bước đến đâu, tính đến đó.

“Đinh! Ký chủ xin chào, tôi là hệ thống xuyên nhanh K412-520 đã được liên kết với cô, đang xác nhận thân phận…”

“Liên kết thân phận thành công, hệ thống đang khởi động lại…”

Tô Thất Thiển, lúc ấy đang mơ màng buồn ngủ, bỗng bị âm thanh vang lên trong đầu làm cho giật mình tỉnh táo hẳn.

“Ngươi là ai vậy?” – Cô dùng ý niệm để hỏi trong đầu.

“Tôi là hệ thống đã được liên kết với ký chủ nha ~”

“Hệ thống?” – Trong đầu cô lập tức hiện lên đủ loại tiểu thuyết xuyên nhanh từng đọc trước kia. Tô Thất Thiển thử dò hỏi:

“Hệ thống, tôi có thể trở lại thế giới ban đầu của mình không?”

“Không thể! Ngoài ra, đừng gọi tôi là hệ thống nữa, gọi tôi là Bảo Bảo nhé ~”

Tô Thất Thiển nổi cả da gà, cố nén cảm giác buồn nôn trong lòng:

“Bảo Bảo, vì sao tôi không thể trở về nhà?”

Ai mà muốn bị lưu đày tới Hắc Tháp chứ! Mau đưa cô về làm nhân viên xã hội! Còn hơn là tới Hắc Tháp để bị ép khô!

Mấy cái gì mà vật ô nhiễm với dị biến thể, tất cả lăn đi hết đi!

Bảo Bảo hệ thống:

“Ký chủ à, thân thể ở thế giới ban đầu của cô đã chết đột ngột rồi, cô còn sống là nhờ tôi ‘vớt’ về đó.”

“Chọn cô làm ký chủ là một vinh hạnh đấy nhé, nếu không cô đã phải đi đầu thai làm súc sinh rồi ~”

Tô Thất Thiển nổi gân xanh: “Súc… súc sinh?”

Sống làm cỏ non, làm trâu làm ngựa, chết rồi còn phải đi đầu thai làm súc sinh?

Chẳng lẽ cô là người Nhật chuyển kiếp? Hay phải tới đền Tĩnh Quốc thắp nhang?

Bảo Bảo: “Đúng vậy đó, chính tôi đã cho cô cơ hội trọng sinh, ký chủ thân yêu ~”

“Vậy linh hồn của thân thể này – người trùng tên trùng họ với tôi – đâu rồi?” – Cô hỏi.

Bảo Bảo: “Cô ta sau khi biết mình bị lưu đày đến Hắc Tháp, đã tự sát trong ngục rồi. Nhờ thế mà cô mới có cơ hội tiếp quản thân thể.”

…Tự sát?

Một ác nữ thích tra tấn, làm nhục lính gác như thế, sao có thể yếu đuối đến mức tự tử?

Tô Thất Thiển rất nghi ngờ, nhưng nguyên chủ đã chết, không còn chứng cứ.

Nếu không nhờ nội tâm mạnh mẽ, biết mình đã đột tử không còn cơ hội sống sót, cô đã không thể nhanh chóng điều chỉnh tâm thái, chấp nhận hiện thực. Thà sống còn hơn chết, bao năm sống như xã súc chẳng lẽ uổng phí?

Chỉ là đến Hắc Tháp thôi mà? Cô là người dẫn đường tôn quý, chắc chắn sẽ có cách đối phó đám lính gác điên cuồng kia! Huống chi, cô còn có hệ thống!

“Hệ thống, xin hỏi tôi đang ở trong kịch bản nào?”

Tô Thất Thiển ôm hy vọng, nghĩ đến cảnh làm nữ chính oai phong vả mặt, huấn luyện chó đực, trong lòng không khỏi hưng phấn.

Thế nhưng hệ thống lại nhanh chóng dội cho cô một gáo nước lạnh:

“Ký chủ, kịch bản của chúng ta là: ngược hướng huấn cẩu, thăng cấp cứu rỗi thế giới đó! Oh yeah~”

Giọng nói hưng phấn của Bảo Bảo và vẻ mặt sụp đổ của Tô Thất Thiển quả thực khác biệt như trời với đất.

Cái gì? Ngược hướng huấn cẩu? Cứu rỗi?

Nghe kiểu gì cũng không giống sảng văn cả?

Thấy cô nghi ngờ, Bảo Bảo vội vàng giải thích:

“Là biến tướng của sảng văn, giả heo ăn hổ, cẩu đến mạnh nhất, rất hợp với nhân cách ‘xã súc’ của cô đó, ký chủ thân yêu ~”

Nếu không, hệ thống Bảo Bảo cũng sẽ không chọn Tô Thất Thiển – người vừa mới đột tử.

“Vậy trước tiên giải thích cho tôi nghe xem, cái gì gọi là ngược hướng huấn cẩu?”
………………..

Thôi trong cái rủi có cái xui…chết, cái may, đến hắc tháp là chị tỏa sáng liền mà don't worry, tui linh cảm z thui chứ tui hổng biết đâu nhe 🥴

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play