Giang Nguyệt Vi cũng thấy được cô ta, lập tức kêu lên: “Hạ Đan Đan!”
Hạ Đan Đan nghe vậy thì cả người cứng đờ, sau đó theo bản năng quay người đi trở về.
Giang Nguyệt Vi lập tức chỉ vào cô ta nói: “Đồng chí công an, cô ta chính là Hạ Đan Đan.”
Tưởng Chính Hoa nghe vậy nhấc chân chạy tới, đi vài bước đã chặn đường cô ta lại, nhìn chằm chằm cô ta, giọng nói ẩn chứa lạnh lẽo thấu xương: “Cô chạy làm gì? Chột dạ?”
Bóng dáng cao lớn của người đàn ông đứng ở trước mặt, một bóng đen bao phủ xuống làm hơi thở Hạ Đan Đan nặng nề, không tự giác mà đè chặt túi mình rồi bước lùi về sau vài bước, giọng nói run rẩy lí nhí gần như không thể nghe thấy được: “Anh đang nói gì, tôi chột dạ gì?”
Tưởng Chính Hoa phát hiện động tác của cô ta, đưa tay giữ chặt túi cô ta, giọng nói sắc bén: “Không chột dạ vậy cô chạy làm gì? Trong túi xách có cái gì? Là giấy thông báo của Giang Nguyệt Vi sao?”
Lúc này Giang Nguyệt Vi cùng mấy công an cũng chạy đến, đầu óc Hạ Đan Đan trống rỗng, cả người mềm nhũn, suýt thì không đứng nổi, nếu bây giờ giấy thông báo không nằm trong túi cô ta có thể cãi chày cãi cối vài lời, nhưng mà bây giờ nó đang nằm trong túi cô ta!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play