Lý Mỹ Ngọc biết Mã Ái Vân chắc chắn biết, bây giờ lại nghe bà nói không biết, tức giận đến mức âm thanh cũng nâng cao lên: “Bà lừa gạt ai đây? Bà là mẹ ruột của Tưởng Chính Hoa, làm sao có thể không biết số điện thoại của bộ đội?”
Mã Ái Vân đương nhiên biết dãy số kia của bọn họ, đến địa chỉ bà cũng biết, nhưng chỉ là không muốn nói cho Lý Mỹ Ngọc: “Tôi thực sự không biết, bình thường đều là Chính Hoa gọi điện thoại về nhà, điện thoại của bộ đội chúng nó cũng phải giữ bí mật, làm sao có thể tùy tiện nói cho người ngoài?”
Lý Mỹ Ngọc nghe vậy tức giận không chỗ phát tiết: “Thế địa chỉ đâu? Bộ đội chúng nó ở nơi nào bà cũng biết đi? Bà đừng nói với tôi là cũng không biết nha?”
Mã Ái Vân nghe vậy ngạc nhiên nhìn xem bà ta: “Bà khơi mào cái trò đùa gì vậy, điện thoại tôi cũng không có thì làm sao lại có địa chỉ? Bà thật sự coi chỗ ấy của bộ đội là Cung Tiêu Xã chúng ta à, ai muốn biết thì có thể biết sao?”
Lý Mỹ Ngọc tức giận đến mức muốn thổ huyết: “Nhưng tôi là mẹ của Giang Nguyệt Vi, vì cái gì không thể biết?”
“Giang Nguyệt Vi lại là con gái của bà?” Mã Ái Vân nhìn xem bà ta cười hai tiếng: “Tôi còn thực sự không nhìn ra cô bé là con gái của bà đấy, nếu không tại sao cô bé không nói cho bà việc này lại còn để bà chạy tới đây hỏi tôi?”
Nghe bà châm chọc, Lý Mỹ Ngọc chỉ cảm thấy tất cả lửa giận của mình muốn nổ ra, lúc này mắng lên: “Mã Ái Vân, bà không muốn nói cứ việc nói thẳng, còn bày đặt trước mặt tôi giả vờ giả vịt cái gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT