Có điều hiện tại, anh bạn nhỏ Tưởng Thanh Ngạn vẫn chưa dám buông tay ra để tự đi, khi nào có Vạn Tú Trân dẫn thì cậu mới đi theo.
Nhóm người cùng nhau ra ngoài. Thời tiết hôm nay rất đẹp, mặc dù đã gần trưa nhưng nhiệt độ không nóng nực như mọi người dự đoán. Tưởng Chính Hoa lái xe, chẳng mấy chốc bọn họ đã đếm tiệm cơm.
Mọi người bên tiệm cơm đã chuẩn bị tươm tất từ sớm. Lúc bọn họ đến, Hứa Văn Thiến và Trương Lệ Mai đã đến được một lúc lâu, đang hỗ trợ tiếp khách. Có điều bọn họ vẫn đến khá sớm, hiện tại chưa nhiều khách khứa có mặt. Sau khi bọn họ xuống xe, Mã Ái Vân lập tức nổ pháo.
Tiếng pháo vang lên, hai đứa nhỏ hưng phấn đến nỗi không muốn vào trong cửa hàng. Giang Nguyệt Vi không muốn để các con ở ngoài hít khói pháo hoa, bèn nhanh chóng đưa chúng vào, đợi mọi người nổ pháo hoa xong mới đưa chúng ra.
Sau khi ra ngoài, cô chợt nhận ra chiếc bàn vốn để bày một ít món ăn nhẹ chuẩn bị cho khách, nay được đặt thêm mấy hộp quà. Cô hỏi Trương Lệ Mai: “Những cái này là ai tặng? Tặng sớm thế? Bọn họ có ghi tên lại không?”
Trương Lệ Mai lập tức trả lời: “Tôi đang định nói với cô chuyện này đấy. Sáng nay chúng tôi mới đến được một lúc thì đã có người phụ nữ mang thứ này tới. Chúng tôi hỏi cô ta là ai, cô ta chỉ trả lời mình là bạn của nhà họ Tưởng các cô, mang quà đến tặng cho hai đứa nhỏ, đặt quà xuống rồi đi luôn.”
Giang Nguyệt Vi thắc mắc, nhìn Mã Ái Vân: “Nhà chúng ta có bạn bè nào ở khu vực này vậy? Sao con không biết?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play