Cuộc sống hiện tại của Đường Phù, nói là đủ ăn đủ mặc thì không dám, nhưng bảo là rơi vào cảnh khốn cùng thì chẳng hề quá lời.
Khi Đỗ Trình và Cơ Mãn Trai tìm đến được chỗ anh ta, Đường Phù đã thảm hại đến mức khiến người ta không thể tin nổi.
Thật khó mà tưởng tượng được, người từng là ông chủ của một hội quán sang trọng giờ lại đang lẫn trong đám thanh niên làm thuê, cúi đầu rửa xe cho khách. Gương mặt anh ta xám xịt, vai rũ xuống như gánh nặng cả thế giới, toàn thân toát ra mùi vị xui xẻo, chẳng khác gì một bóng ma vận rủi. Nói không ngoa thì có cảm giác như chỉ chờ ngày... đi đầu thai.
Đỗ Trình ngồi trong xe của Cơ Mãn Trai, lặng lẽ nhìn Đường Phù từ xa, càng nhìn càng cảm thấy lần gặp gỡ giữa cậu và Đường Phù năm xưa vốn không phải tình cờ. Như thể có một thế lực vô hình nào đó sắp đặt để hôm nay cậu đứng đây, mang theo bao câu hỏi chưa lời giải đáp.
"Xong rồi, ông chủ."
Đường Phù hô một tiếng, như không còn chút sức sống nào. Anh ta ném chiếc khăn ướt lên giá sắt bên cạnh, rồi ngồi bệt xuống bậc cửa nghiêng nghiêng, không màng đến hình tượng gì nữa, đưa tay vào túi quần mò ra một điếu thuốc rồi đưa lên mũi ngửi.
Đỗ Trình thở dài trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT