Đỗ Trình chống nạnh chỉ trời, xả một tràng chửi đã đời suốt nửa tiếng đồng hồ. Tiếng sấm trên trời như thể đang "khẩu chiến" với cậu, đùng đoàng vang lên liên hồi. Nhưng Đỗ Trình không hề tỏ ra lép vế: mỗi lần trời đánh một tiếng sấm, cậu đáp lại ba câu mắng. Đến cuối cùng, dường như ngay cả ông trời cũng đuối sức, không theo kịp nhịp độ "mắng rát mặt" của cậu, đành chọn cách im bặt, tỏ rõ thái độ "thích mắng thì mắng đi".
Đỗ Trình cũng mắng mỏi cả họng, cuối cùng thu binh nghỉ chiến, giọng khàn đặc nói một câu kết thúc: "Coi như biết điều đó."
Xem như đã khép lại một trận chiến chửi trời có một không hai một cách mỹ mãn.
Cơ Mãn Trai vẫn đứng bên cạnh lặng lẽ dõi theo. Hắn sợ trời thật sự nổi giận, đánh sét xuống, thì còn có thể chắn cho Đỗ Trình một đòn. Đợi đến khi cậu mắng xong, hắn mới nhẹ nhàng hỏi: 
"Khát không?"
Câu này hỏi đúng ngay tâm tư của Đỗ Trình.
Hai người quay lại văn phòng của Cơ Mãn Trai. Đỗ Trình tu một hơi mấy ngụm nước, thấy Cơ Mãn Trai đang rót rượu cho mình, cậu liền giơ ly ra:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play