Trong tiên điện tĩnh mịch đến lạ, chỉ có tiếng những cánh hoa rơi tí tách. Cánh đào phủ kín không gian, hương thơm thoang thoảng lan xa. Khi Đào Hoa Tiên Tử đến, Khúc Thương đang mải mê đón hoa chơi đùa.
Những cánh hoa sợ Đan Thần Tử, nhưng lại không hề e dè Khúc Thương, chúng bay lượn trong không trung, cùng cậu đùa nghịch. Khúc Thương đang vui vẻ bắt lấy từng cánh hoa, khóe mắt bỗng liếc thấy Đào Hoa Tiên Tử, lập tức buông tay. Cánh hoa trong tay rơi lả tả xuống đất. Đào Hoa Tiên Tử là chủ nhân của cả một vườn hoa đào, mà cậu thì lại đang nghịch những cánh hoa ấy trước mặt nàng, có chút cảm giác giống như đang bắt nạt trẻ con vậy, ngại ngùng ghê.
Từ khi về lại tiên giới, Đan Thần Tử lại phải ngày ngày cùng Đào Hoa Tiên Tử đi dạo quanh điện. Khúc Thương ngoài cảm thấy chán ra, còn có chút buồn bực khó hiểu:
"Đan Thần Tử ra ngoài rồi."
Đào Hoa Tiên Tử mỉm cười dịu dàng:
"Vậy à? Một mình trong điện, ngươi có thấy buồn lắm không?"
"Cũng… tạm được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play