Đỗ Trình đã ngủ cùng "hồn ma" Cơ Mãn Trai cả đêm. Cậu còn cẩn thận cảnh cáo hắn không được lại gần mình quá, sợ hắn không hiểu, bèn cố tình hắt hơi mấy cái. "Hồn ma" hoảng hốt lùi ra mép giường, nằm sấp bên mép giường, nghiêng mặt, nở nụ cười ngây ngô nhìn Đỗ Trình.
"Anh cũng ngủ đi." Đỗ Trình chỉ sang Cơ Mãn Trai áo đen: "Anh trai anh ngủ rồi, anh cũng ngủ đi."
"Hồn ma" chỉ biết cười.
Đỗ Trình thở dài trong bụng: Chậc, tiếc là bị ngốc.
Cậu nhắm mắt lại, trong lòng thở dài một tiếng thật nặng nề. Rõ ràng, Đan Thần Quân và Khúc Thương từng yêu nhau đến chết đi sống lại, nhưng cái kết thì chẳng lấy gì làm đẹp đẽ. Đỗ Trình lắc đầu, may mà chuyện đó không liên quan gì đến cậu.
Khúc Thương là Khúc Thương, cậu là cậu. Cậu không ngại giúp Cơ Mãn Trai khôi phục ký ức, nhưng tuyệt đối không muốn sống tiếp đời người khác.
So với việc làm một cái ly rượu, làm một bức tường thực sự oai phong hơn nhiều!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT