Khớp ngón tay kêu khẽ vang lên, Tống Khanh Tu mỉm cười dịu dàng, giọng nói như hòa tan trong mật ngọt:
“Không cẩn thận làm bảo bối bẩn mất rồi, để ông xã lau khô là được, bảo bối đừng giận nữa nhé.”
Bàn tay hắn nhẹ nhàng lau đi vệt máu đen bắn lên mặt Khương Sanh Sanh, rồi đưa tay ôm ngang cô vào lòng, từng bước vững chắc rời khỏi bệnh viện.
Hắn đã giúp bảo bối tiêu diệt con ác quỷ vẫn bám riết lấy cô, cũng tiễn luôn kẻ bóng tối vẫn ngày đêm rình rập, quấy rối cô bằng sự si mê điên dại. Bảo bối, nên là của hắn, chỉ của mình hắn mà thôi.
Sau lưng, phó bản bắt đầu sụp đổ. Dưới chân mặt đất nứt ra từng mảng, hóa thành vô số mảnh vụn bay đi, thay vào đó là một con đường ánh sáng lam điện chớp nháy.
Cảm nhận được người trong lòng đang dần tiêu tán, nụ cười trên môi Tống Khanh Tu cũng lạnh lẽo hẳn.
Trước khi Khương Sanh Sanh tan biến hoàn toàn, hắn nâng mặt cô lên, cúi đầu hôn xuống môi cô, cười khẽ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT