Một người đàn ông râu quai nón, mày rậm mắt sâu, tóc tai rối bù đang ngồi trên một chiếc ghế đẩu, gào lên: "Có chuyện gì vậy hả? Tôi đã chỉ cho các người diễn thế nào rồi cơ mà? Cảnh này Đoạn Lang chết, Hồng Liên phải thể hiện sự tuyệt vọng, phải gào khóc điên cuồng lên! Chứ không phải nhỏ vài giọt nước mắt giả lả như thế!"
"Em xin lỗi đạo diễn." Nữ diễn viên phụ trông yếu đuối, mỏng manh, ban nãy còn khóc không nổi, giờ bị đạo diễn mắng cho một trận thì lại sụt sùi.
"Chết tiệt!"
Vương Gia tức đến nỗi suýt ném cả thiết bị. Đúng lúc này, một trợ lý ghé vào tai anh nói nhỏ điều gì đó, Cố Sanh liền thấy ánh mắt của Vương Gia hướng về phía mình.
Ngay sau đó, cô thấy mắt anh lộ vẻ kinh ngạc, đôi môi đang mím chặt từ từ giãn ra. Anh bước tới trước mặt cô, hỏi: "Cố Sanh đại sư?"
"Là tôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play