Phạm Kiều nén cơn giận trong lòng: "Tôi nói, trả hồn bài lại đây! Cậu không cần giả vờ nữa Tưởng Tuyên, tôi biết là cậu lấy."
Tưởng Tuyên dùng ánh mắt như nhìn một kẻ ngốc mà nhìn hắn: "Cậu nghĩ, tôi thiên tân vạn khổ lấy được hồn bài, chỉ là để trả lại cho cậu sao?"
"Tưởng Tuyên." Phạm Kiều tức đến nghiến răng: "Năm đó sao tôi không phát hiện ra, cậu lại hèn hạ như vậy? Sớm biết thế, năm đó tôi đã không kéo cậu vào cái giới này."
Ánh mắt Tưởng Tuyên tối sầm lại, không thèm lý luận với hắn: "Cậu kích tôi vô dụng thôi. Nói thật cho cậu biết, hồn bài đã bị hủy rồi, cho nên tôi không lấy ra được, cũng không trả lại cho cậu được."
"Cậu nói cái gì?" Phạm Kiều suýt chút nữa cho là mình nghe lầm: "Sao có thể? Người bình thường một chút cũng không thể hủy được hồn bài."
"Phạm Kiều, không phải tôi nói cậu." Tưởng Tuyên thật sự có chút không đành lòng nhìn hắn: "Nhiều năm như vậy, sao cậu vẫn thiểu năng như thế nhỉ? Tôi đã biết đến hồn bài, chẳng lẽ bên cạnh lại không có vài vị đại sư sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play