Ho xong, mới phát hiện xương bánh chè đau nhói đến tận tim gan. Hắn nhìn xuống, đột nhiên trừng lớn mắt, mình không biết từ lúc nào đã quỳ hai gối xuống đất, vị trí vừa vặn hướng về phía Tưởng Tuyên.
"Cậu... Tưởng Tuyên khốn kiếp! Cậu dám hại tôi!"
Phạm Kiều kịp phản ứng, lập tức cảm thấy mình vô cùng mất mặt, định đứng dậy, nhưng hai chân lại như khúc gỗ, không nghe sai khiến, cuối cùng chỉ có thể quay sang Tưởng Tuyên mà chửi ầm lên.
Tưởng Tuyên nhìn thấy vẻ mặt không chút ngạc nhiên của Cố Sanh, liền biết là cô ra tay, trong lòng càng đánh giá cao Cố Sanh thêm một bậc, miệng lại nói: "Quỳ nổi thì cứ quỳ, quỳ không nổi cũng không cần miễn cưỡng. Tự mình làm đại lễ như vậy rồi lại đổ lỗi cho tôi, Phạm Kiều, cậu thật là giỏi, mấy năm nay công phu mặt dày mày dạn tiến bộ không ít đâu."
Phạm Kiều quả thực muốn hộc máu. Tưởng Tuyên chết tiệt này, là đang dùng chính lời lẽ trước kia của hắn để châm chọc lại hắn!
Phạm Kiều bị Tưởng Tuyên chọc cho tức điên, đương nhiên mở miệng là chửi bới. Chỉ là ngay khoảnh khắc hắn quỳ xuống đất cúi đầu, Cố Sanh đã thấy rõ trên cổ hắn có treo một tấm bùa bài nhỏ màu đen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT