Khẽ thở ra một hơi, vẽ bùa ở đây vẫn có chút mệt. Bởi vì cô vẽ bùa luôn truyền một chút linh lực vào trong. Trước kia linh khí dồi dào, tùy tiện dẫn một ít vào là được. Nhưng nơi này linh khí khan hiếm, cô còn phải truyền linh khí của bản thân vào, tuy mỗi lá chỉ một chút xíu, nhưng vẽ liên tục nhiều lá cũng khiến cô cảm thấy mệt mỏi.
Đưa tay lau mồ hôi trên trán, Cố Sanh cẩn thận cất hết những lá bùa vừa vẽ xong vào túi. Cảm thấy người có mồ hôi không thoải mái, cô lại đi tắm rửa một lần nữa.
Lần tắm này của cô hơi lâu. Tắm xong thay quần áo bước ra, chợt nghe ngoài cửa có tiếng động. Mở cửa xem, cô có chút ngẩn người.
Người bên ngoài không ai khác chính là cha mẹ của Vu San Nhu. Mới hôm trước họ còn mắng Cố Sanh là kẻ lừa đảo, hôm nay lại lập tức thay đổi thái độ, tha thiết tìm đến tận cửa. Thấy cô mở cửa, họ lập tức tỏ vẻ lấy lòng: "Cố đại sư, chuyện lúc trước là tôi sai, tôi kiến thức nông cạn, nói lời khó nghe, mong đại sư đừng trách."
So với ông Vu, bà Vu mắt lại hoe đỏ, rõ ràng là đã khóc không ít. Giờ phút này cũng chẳng cần giữ thể diện gì nữa, bà lập tức quỳ xuống trước mặt Cố Sanh, làm Cố Sanh hoảng sợ vội bước lùi sang bên cạnh hai bước.
"Vu phu nhân làm gì vậy? Đại lễ thế này tôi không dám nhận đâu, sẽ tổn thọ mất."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT