Ba Thôi có thể đứng lên rồi?
“Bà ơi, con đi với mẹ đến nhà ba Thôi!” Khương Từ ném luôn mấy chục quả trứng vịt trời vừa nhặt trên núi xuống đất rồi chạy đi.
Miêu Tú Lan mặt mày hớn hở: “Mau đi đi!” Thôi Bình Châu mà đứng dậy được thì Lâm Uyển đúng là đã vượt qua cơn khổ. Bà lau lau mắt, nhặt trứng vịt trời lên, dắt Tiểu Đình Hương quay vào nhà.
Thôi Bình Châu được Triệu Cục trưởng đỡ đi từng bước một cách khó nhọc, trán đẫm mồ hôi vì đau nhức, Triệu Cục trưởng thấy vậy không đành lòng: “Bình Châu, nghỉ chút đi, đừng vội, bác sĩ Tần cũng đã nói rồi, tình trạng của anh phải mất nửa năm phục hồi chức năng, không thể nóng vội được.”
“Lão Triệu, tôi không phải vội... tôi đã nằm liệt giường hơn chục năm trời rồi, giờ có thể đứng lên lại được... tôi sợ đây không phải là thật. Chỉ có cơn đau mới khiến tôi tin rằng điều này không phải là mơ.”
Mấy chuyên gia y tế mang đủ loại thiết bị y khoa đến, lấy m.á.u xét nghiệm, làm đủ loại kiểm tra cho Thôi Bình Châu, nhưng không tìm ra nguyên nhân. Cuối cùng chỉ có thể kết luận: đây là một kỳ tích y học. Hoặc cũng có thể là do ý chí mạnh mẽ của Thôi Bình Châu đã giúp ông đứng dậy được.
Tần Thiển lật đi lật lại mấy vị thuốc bắc mà Khương Từ đã sắc cho Thôi Bình Châu, toàn là những vị thuốc thông thường nhất, sao lại có hiệu quả kỳ diệu đến vậy? Thật là vô lý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play