Những đứa trẻ như Tôn Ngâm vẫn lộ rõ vẻ căng thẳng trên nét mặt. Ánh mắt chúng không còn bất an như trước nhưng nỗi sợ hãi vẫn còn nguyên.
Mỗi đứa đều nắm chặt vạt áo của đứa kia, hầu như ngồi im không nhúc nhích, chỉ dùng ánh mắt nhìn quanh quất, môi mím chặt. Mấy người biết chuyện nhìn Tôn Ngâm và các em đều thấy thật đáng thương.
Trong sự tĩnh lặng kéo dài đó, khi nghe thấy Chủ nhiệm Tần đến nói chuyện, mấy đứa trẻ lập tức nhảy khỏi ghế sô pha.
"Bố mẹ cháu có ở đây không ạ?" Tôn Minh Dương là người đầu tiên ghé vào cửa sổ nhìn ra ngoài. Thật bất ngờ, ở đây không còn thấy mảnh vỡ của tàu chiến hay bất cứ thứ gì khác. Mọi thứ yên bình như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Chủ nhiệm Tần nhìn sang Tôn Ngâm bên cạnh và hỏi: "Cháu có chắc là ở đây không?"
Tôn Ngâm gật đầu: "Mẹ cháu đã nói cho cháu tọa độ ở đây, sẽ không sai đâu ạ."
Tọa độ được mẹ cô nói trước khi đi luôn được cô lặp đi lặp lại trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play